Tôi chưa một
lần gặp mặt các anh.
Nhưng tôi biết
rằng các anh đã đổ máu và bỏ lại một phần thân thể.
Để bảo vệ miền
Nam yêu quý.
Viết bài thơ
này không phải để ca ngợi.
Mà tôi trong
tư thế NGHIÊM với tay phải đang CHÀO.
Các ANH Người
Thương Binh của QLVNCH.
Còn
gì đẹp hơn trong những ngày mất nước.
Các anh gom
về thăm viếng đệ huynh .
Bạn bè ta
ơi, mồ ai rêu phũ.
Thắp nén
nhang... nghe tiếng súng vọng về.
Nghĩa
trang ơi, chiều nay như chiến trận.
Tao với mày
chia lửa lúc xung phong.
Bịch cơm sấy
trao tay để ấm lòng.
Thu chiến
tích, chiều hành quân chợt tối.
Bọn
tao đứng đây ngay hàng thẳng lối.
Như điều
quân Cơ Bản Thao Diễn ngày nào.
Ánh mắt tao
rực rỡ cả trời sao.
-Alpha làm
chuẩn. Đại Đội 4 hàng ngang, nhìn trái...Thẳng!
Tay tự động đưa
lên vành nón cũ.
Khúc xương lồi
bổng chạm nhẹ vành môi.
Tao chợt tỉnh
mình cụt tay mất rồi...
Hình bóng
cũ mồ hoang dường máu lệ.
Xin được
gởi chữ KÍNH đến các anh, Người Thương Binh VNCH.
No comments:
Post a Comment