Saturday, December 6, 2014

PHẠM GIA THỤY - KẺ SANG SÔNG BỊ THẦN CHẾT CHỐl TỪ.


Nếu tao có khả năng viết như thằng Lê Bình hay như Trần Long Yên Cốc Chủ, hay như thằng Châu Lác viết ít mà đọc nghe nhức mình, thì chắc một điều là tao sẽ viết về từng thằng 471 An Lộc và nói với Hoa Lan Công Tử và Ngân Méo bỏ vào cái web của tụi mình cho thật trang trong. Bạn ta giống ta tuy mỗi người mỗi tánh, bạn ta hơn ta tại sao ta phải tị hiềm.
Hôm nay đi thăm bạn về, bổng dưng tao nhớ tới mầy Phạm Gia Thụy. Tao nhớ rõ lắm…
Tại căn cứ La Sơn của Sư Đoàn 1, ngày tụi mình gảy súng, nói theo kiểu CXH, mầy đội cái nón bo đi rừng và tóc dài phủ gáy. Là lính, mà là lính thứ dữ, Viễn Thám TQLC, nhưng nước da trắng như con gái, ria mép xanh lơ…dành nón bo kéo xuống che hố mắt trũng sâu chứa cả một trời hận thù và buồn bả…Nhưng mầy vẫn đẹp trong mắt tao, ngày ấy tao nghĩ rằng:
-Thằng Thụy đẹp quá, về Sông Hương, Gia Hội, đò nào mà không mê.
Thụy ơi,
Bạn mình còn đó, Lê Văn Canh đang ở Seattle, cái thằng đưa mầy sang sông cái đêm ấy. Canh đưa mầy sang sông Thạch Hãn, thằng Canh biết mầy đi là chết, nhưng biết nói gì hơn. Chiến tranh nó không có chỗ cho những ũy mị thường tình. Khi ấy tao đang nằm ở sát bờ sông gần khu Chợ Sãi Triệu Phong mà đón xác Viễn Thám trôi về…
Nhưng mà mày không chết mà trở về trọn vẹn. Mầy nhớ Phan Văn Đuông, Tiểu Đoàn 5 TQLC, kẻ sống sót của Sông Bồ, đã gặp Nguyễn Ngọc Tốt của Tiểu Đoàn 3 TQLC đưa cho bịch gạo sấy cầm hơi để mà Đuông có sức lội tiếp.
Mầy nhớ Châu Lát không? Cũng Viễn Thám với mày. Tao còn nhớ rõ, đến giờ phút thứ 25 mà vẫn kéo 106 ly dưới cơn mưa tầm tả để chận T54…cũng tại căn cứ này tao đãi nó bửa thịt chồn mà gần nữa thế kỷ sau nó còn nhắc. Cũng tại căn cứ này, tao và nó nhìn 130 ly dập nát kho đạn Lữ Đoàn 147 của tụi mình mà nghe như nát gan nát ruột…
Nhưng mà tụi mình không chết, tù đày cũng không chết. Tụi nó đã móc mắt mầy bằng muổng inox không thuốc tê, mầy không chết. Thì bây giờ, không có lý do gì mày đòi trở lại để chết trên quên hương.
Quê hương tụi mình là ở đây, ở đây có bạn bè, ở đây có tình nghĩa 471 An Lộc. Và mọi ưu phiền nó cũng giống như dòng nước trôi qua Thụy à. Hãy nghĩ đến bạn bè và mượn đó làm niềm tin. 
Email mầy viết: Tụi mày giúp tao. Nghe sao mà đau quá vậy Thụy!
Mặc dầu mọi thằng ở mỗi chỗ, nhưng mầy nhớ rằng tụi tao vẫn nhớ về mầy, Phạm Gia Thụy Viễn Thám TQLC, kẻ sang sông bị thần chết chối từ…


Phạm Gia Thụy Viễn Thám TQLC

No comments:

Post a Comment